Emty _‘Thùng rỗng kêu to’
Có ai bảo
Đan sĩ là thế đó!
Không yêu đương,
không rúng động, vấn vương.
Không lo toan,
đời luôn mãi an nhàn.
Không giận ghét,
không ưu sầu buồn khổ.
Vì có Chúa
luôn ở bên nâng đỡ.
Mỗi sớm mai
rồi chiều lại, ca khen!
Như Sơn Ca
tung tăng hót đầu cành.
Như sương sớm
vô tư trên ngọn cỏ.
Ai lại vẽ
đời Đan Tu sướng lắm!
Suốt ngày đêm
bên chân Chúa, lim dim!
Chúa phán chi
con cũng vẫn gật gù:
“Chúa là nhất!
Chúa làm gì cũng được!”
Duy có Chúa,
đời tươi như hoa nở!
Không chồng con
không nặng gánh nước non.
Đời sướng thế!
không vô tu cũng uổng!
Hỡi những ai
đang lấp ló ngoài song!
Nhưng em ơi!
Em nên nhớ cho rằng!
Hoa hồng đẹp
nhưng lắm gai đấy nhé!
Không dễ đâu,
bẻ một nhánh hoa tươi!
Nhưng nếu em
quyết vững chí can trường
Chẳng ngại khó
chẳng nề chi gai góc!
Vì Tình Yêu
em hiến trọn tình yêu.
Thì em ơi!
Chúa quyết chẳng coi thường.
Người sẽ kíp
nâng bước em đi tới.
Ôi đẹp quá!
Đời hiến dâng em đó!
Được điểm tô
bằng những cánh hoa tươi.
Hoa tươi xinh
lại nồng thắm ân tình.
Em tha thiết
dâng lên Người Yêu Dấu.
Hoa tươi thắm
em giữ cho thắm mãi.
Bằng lời kinh
bằng đức hạnh, hy sinh.
Đời Đan sĩ
nào có chi to tát!
Bình thường thôi!
mà rất đỗi phi thường.